Bản Pa Phách – ngôi làng nhỏ bé, xinh xinh nằm giữa cao nguyên Mộc Châu bao la, rộng lớn, là một ngôi làng luôn thay áo theo mùa với những cánh đồng hoa tam giác mạch, hoa dã quỳ và hoa cải trắng làm nao lòng du khách mỗi khi đến du lịch Mộc Châu.
bản Pa Phách hay Ba Phách thuộc xã Đông Sang nằm phía Tây huyện Mộc Châu, tỉnh Sơn La. Bản được chia thành Pa Phách trên và Pa Phách dưới: Pa Phách dưới là bản của người Thái, Pa Phách trên gồm có 3 bản : Pa Phách 1,2 và 3 của người Mông Xanh. Trước kia bản Pa Phách 1 thuộc xã Vân Hồ, mới nhập vào xã Đông Sang từ năm 2002.
Nằm trên đường Quốc lộ 6, gần quán ăn 70, cách ngã 3 thị trấn Mộc Châu khoảng 5km, bản Pa Phách nằm cheo leo trên núi, bao quanh là 2 dãy đá vôi với những khu rừng nguyên sinh khá rậm rạp. Đây là bản không thể bỏ qua khi đi du lịch Mộc Châu.
Muốn đi đến bản Ba Phách, bạn chỉ cần một chiếc xe máy, bạn đi theo hướng lên Mộc Châu và nhờ người dân chỉ đường, khi nào thấy biển Công ty chè Mộc Châu thì rẽ vào con đường nhỏ đối diện, thấy những cánh đồng hoa nối khắp núi rừng thì chính là đã đến nơi rồi đấy.
Một lưu ý nho nhỏ là đường lên bản Pa Phách khá hiểm, vượt qua liên tiếp những con dốc dựng đứng toát mồ hôi, là đường đất đỏ nên mùa mưa sẽ rất dễ trơn trượt, vì vậy hãy đi thật cẩn thật và nếu tay lái thật vững thì hãy cầm lái đấy nhé.
Từ đỉnh bản Ba Phách nhìn xuống thấy một thung lũng ngợp trời màu xanh của cây cỏ và vài mái nhà người Mông ẩn hiện giữa rừng cây. Ngó sang bên cạnh thấy cao nguyên Mộc Châu trải rộng tít tắp cũng đầy ắp màu xanh của cỏ non, đồng ngô, vài đàn bò sữa nhẩn nha gặm cỏ… khung cảnh hết sức yên bình.
Đặt chân đến đây, chắc chắn bạn sẽ hiểu lý do vì sao bản Pa Phách lại được mệnh danh là “Thiên đường hoa” của cao nguyên Mộc Châu.
Bản Pa Phách Mộc Châu lọt giữa thung lũng và gần như biệt lập với thế giới bên ngoài bởi đường xá khó khăn. Có lẽ vì thế mà dù cách thị trấn không xa nhưng nơi đây vẫn còn giữ nguyên nét hoang sơ vốn có. Bạn sẽ được chìm đắm trong không gian bao la của đất trời, hít hà cái không khí trong lành, tinh khiết của buổi sớm mai trên vùng núi cao, bao nhiêu muộn phiền mệt mỏi cũng tan biến hết luôn đấy.
Sẽ chẳng khó để bạn được chứng kiến cuộc sống thường ngày của người dân với những đứa trẻ vui đùa dưới sân nhà hay đi học ở trường xa bằng những chiếc xe đạp cũ kỹ và cả những chú bò, chú trâu đang cùng những người dân bản làng lao động, trồng trọt…Đơn sơ, bình dị như vậy thôi nhưng bản Pa Phách chưa bao giờ kém phần quyến rũ với lữ khách đường xa bởi vẻ đẹp thân thiện, bình dị của con người, vẻ đẹp rực rỡ của cây cỏ thiên nhiên đan xen tạo nên những khoảnh khắc tuyệt đẹp và mộng mơ.
Bản Pa Phách chiều buông lại mang một vẻ đẹp đặc biệt khác là sương mù vây kín dày đặc như lạc trong biển sương khi mặt trời tắt nắng hẳn lấp lóe những ngọn đèn dưới mái nhà đơn sơ và khói bếp tỏa lên bình yên miền sơn cước. Cái cảm giác bình yên mà có lẽ bạn sẽ chẳng bao giờ gặp được tại chốn đô thị xa hoa, tấp nập.
Chắc hẳn ai cũng biết bản Pá Phách là bức tranh thay đổi màu sắc theo từng mùa. Và tất nhiên mỗi mùa sẽ mang đến cho nơi đây một vẻ đẹp riêng. Mùa xuân thì lại mang chút sắc hồng, trắng của đào và hoa mận, mùa thu là lúc rực rỡ cả một vùng sắc vàng của hoa dã quỳ.
Nhưng có lẽ bản Pa Phách đẹp nhất là vào mùa đông từ giữa tháng 11 đến hết tháng 12. Vì nghề nghiệp chính của người dân nơi đây là trồng hoa cải để lấy hạt bán ép lấy dầu cải, nên cải được trồng thành cánh đồng, rắc hạt để cây mọc tự nhiên, cứ đến mùa là cải mọc và nở hoa trắng muốt như bông.
Bạn sẽ được chứng kiến những cánh đồng hoa cải trắng trải dài ngỡ như “vô tận”, bao quanh khắp thung lũng, vươn lên cả sườn đồi, ôm lấy những ngôi nhà sàn nhỏ bên trong bản Pa Phách. Cải trắng mọc như chẳng chừa lối đi, chạy dài hút tầm mắt, tạo thành một biển mây trắng muốt, bồng bềnh tưởng chừng như đang lạc vào tiên cảnh ở nhân gian.
Chẳng kiêu sa như những cánh đào mùa xuân, cũng không rực rỡ như hoa dã quỳ trong ánh nắng. Hoa cải trắng cứ đơn giản và bình dị nhưng lại khiến cả đất trời phải chao đảo, mông lung. Bất cứ ai đi giữa đồi núi trập trùng, đứng giữa bạt ngàn hoa cải nơi bản Ba Phách đều cảm thấy trái tim mình rạo rực hơn, hân hoan hơn, chỉ còn lại tình yêu thiên nhiên và những cảm xúc lâng lâng khó nói thành lời.
Ngay gần bản Ba Phách, bạn có thể đi ăn quán “Cá hồi vườn đào”. Cá hồi sống làm sạch, thái miếng ăn theo kiểu sashimi. Nếu đi hai người, bạn chỉ mất khoảng 500,000đ cho một bữa tiệc rượu no say tại nơi này. Nếu đi đông hơn, giá sẽ rẻ hơn. Ở đây có rượu Mộc Sa rất nổi tiếng. Một mâm cá hồi cho hai người chúng tôi gồm 5 món: cá hồi sống mù tạt, cháo cá hồi, da cá chiên giòn, lẩu cá hồi và cá hồi lăn bột.
Bản Pa Phách – ngôi làng nhỏ bé, xinh xinh nằm giữa cao nguyên Mộc Châu bao la, rộng lớn, là một ngôi làng luôn thay áo theo mùa với những cánh đồng hoa tam giác mạch, hoa dã quỳ và hoa cải trắng làm nao lòng du khách mỗi khi đến du lịch Mộc Châu.
bản Pa Phách hay Ba Phách thuộc xã Đông Sang nằm phía Tây huyện Mộc Châu, tỉnh Sơn La. Bản được chia thành Pa Phách trên và Pa Phách dưới: Pa Phách dưới là bản của người Thái, Pa Phách trên gồm có 3 bản : Pa Phách 1,2 và 3 của người Mông Xanh. Trước kia bản Pa Phách 1 thuộc xã Vân Hồ, mới nhập vào xã Đông Sang từ năm 2002.
Nằm trên đường Quốc lộ 6, gần quán ăn 70, cách ngã 3 thị trấn Mộc Châu khoảng 5km, bản Pa Phách nằm cheo leo trên núi, bao quanh là 2 dãy đá vôi với những khu rừng nguyên sinh khá rậm rạp. Đây là bản không thể bỏ qua khi đi du lịch Mộc Châu.
Muốn đi đến bản Ba Phách, bạn chỉ cần một chiếc xe máy, bạn đi theo hướng lên Mộc Châu và nhờ người dân chỉ đường, khi nào thấy biển Công ty chè Mộc Châu thì rẽ vào con đường nhỏ đối diện, thấy những cánh đồng hoa nối khắp núi rừng thì chính là đã đến nơi rồi đấy.
Một lưu ý nho nhỏ là đường lên bản Pa Phách khá hiểm, vượt qua liên tiếp những con dốc dựng đứng toát mồ hôi, là đường đất đỏ nên mùa mưa sẽ rất dễ trơn trượt, vì vậy hãy đi thật cẩn thật và nếu tay lái thật vững thì hãy cầm lái đấy nhé.
Từ đỉnh bản Ba Phách nhìn xuống thấy một thung lũng ngợp trời màu xanh của cây cỏ và vài mái nhà người Mông ẩn hiện giữa rừng cây. Ngó sang bên cạnh thấy cao nguyên Mộc Châu trải rộng tít tắp cũng đầy ắp màu xanh của cỏ non, đồng ngô, vài đàn bò sữa nhẩn nha gặm cỏ… khung cảnh hết sức yên bình.
Đặt chân đến đây, chắc chắn bạn sẽ hiểu lý do vì sao bản Pa Phách lại được mệnh danh là “Thiên đường hoa” của cao nguyên Mộc Châu.
Bản Pa Phách Mộc Châu lọt giữa thung lũng và gần như biệt lập với thế giới bên ngoài bởi đường xá khó khăn. Có lẽ vì thế mà dù cách thị trấn không xa nhưng nơi đây vẫn còn giữ nguyên nét hoang sơ vốn có. Bạn sẽ được chìm đắm trong không gian bao la của đất trời, hít hà cái không khí trong lành, tinh khiết của buổi sớm mai trên vùng núi cao, bao nhiêu muộn phiền mệt mỏi cũng tan biến hết luôn đấy.
Sẽ chẳng khó để bạn được chứng kiến cuộc sống thường ngày của người dân với những đứa trẻ vui đùa dưới sân nhà hay đi học ở trường xa bằng những chiếc xe đạp cũ kỹ và cả những chú bò, chú trâu đang cùng những người dân bản làng lao động, trồng trọt…Đơn sơ, bình dị như vậy thôi nhưng bản Pa Phách chưa bao giờ kém phần quyến rũ với lữ khách đường xa bởi vẻ đẹp thân thiện, bình dị của con người, vẻ đẹp rực rỡ của cây cỏ thiên nhiên đan xen tạo nên những khoảnh khắc tuyệt đẹp và mộng mơ.
Bản Pa Phách chiều buông lại mang một vẻ đẹp đặc biệt khác là sương mù vây kín dày đặc như lạc trong biển sương khi mặt trời tắt nắng hẳn lấp lóe những ngọn đèn dưới mái nhà đơn sơ và khói bếp tỏa lên bình yên miền sơn cước. Cái cảm giác bình yên mà có lẽ bạn sẽ chẳng bao giờ gặp được tại chốn đô thị xa hoa, tấp nập.
Chắc hẳn ai cũng biết bản Pá Phách là bức tranh thay đổi màu sắc theo từng mùa. Và tất nhiên mỗi mùa sẽ mang đến cho nơi đây một vẻ đẹp riêng. Mùa xuân thì lại mang chút sắc hồng, trắng của đào và hoa mận, mùa thu là lúc rực rỡ cả một vùng sắc vàng của hoa dã quỳ.
Nhưng có lẽ bản Pa Phách đẹp nhất là vào mùa đông từ giữa tháng 11 đến hết tháng 12. Vì nghề nghiệp chính của người dân nơi đây là trồng hoa cải để lấy hạt bán ép lấy dầu cải, nên cải được trồng thành cánh đồng, rắc hạt để cây mọc tự nhiên, cứ đến mùa là cải mọc và nở hoa trắng muốt như bông.
Bạn sẽ được chứng kiến những cánh đồng hoa cải trắng trải dài ngỡ như “vô tận”, bao quanh khắp thung lũng, vươn lên cả sườn đồi, ôm lấy những ngôi nhà sàn nhỏ bên trong bản Pa Phách. Cải trắng mọc như chẳng chừa lối đi, chạy dài hút tầm mắt, tạo thành một biển mây trắng muốt, bồng bềnh tưởng chừng như đang lạc vào tiên cảnh ở nhân gian.
Chẳng kiêu sa như những cánh đào mùa xuân, cũng không rực rỡ như hoa dã quỳ trong ánh nắng. Hoa cải trắng cứ đơn giản và bình dị nhưng lại khiến cả đất trời phải chao đảo, mông lung. Bất cứ ai đi giữa đồi núi trập trùng, đứng giữa bạt ngàn hoa cải nơi bản Ba Phách đều cảm thấy trái tim mình rạo rực hơn, hân hoan hơn, chỉ còn lại tình yêu thiên nhiên và những cảm xúc lâng lâng khó nói thành lời.
Ngay gần bản Ba Phách, bạn có thể đi ăn quán “Cá hồi vườn đào”. Cá hồi sống làm sạch, thái miếng ăn theo kiểu sashimi. Nếu đi hai người, bạn chỉ mất khoảng 500,000đ cho một bữa tiệc rượu no say tại nơi này. Nếu đi đông hơn, giá sẽ rẻ hơn. Ở đây có rượu Mộc Sa rất nổi tiếng. Một mâm cá hồi cho hai người chúng tôi gồm 5 món: cá hồi sống mù tạt, cháo cá hồi, da cá chiên giòn, lẩu cá hồi và cá hồi lăn bột.